jīn lú xiāng jìn lòu shēng cán , jiǎn jiǎn qīng fēng zhèn zhèn hán 。
金爐香燼漏聲殘,翦翦輕風陣陣寒。
chūn sè nǎo rén mián bù dé , yuè yí huā yǐng shàng lán gān 。
春色惱人眠不得,月移花影上欄杆。
春 chūn 夜 yè
(宋sòng) 王 wáng 安 ān 石 shí
金 jīn 爐 lú 香 xiāng 燼 jìn 漏 lòu 聲 shēng 殘 cán
翦 jiǎn 翦 jiǎn 輕 qīng 風 fēng 陣 zhèn 陣 zhèn 寒 hán。
春 chūn 色 sè 惱 nǎo 人 rén 眠 mián 不 bù 得 dé
月 yuè 移 yí 花 huā 影 yǐng 上 shàng 欄 lán 杆 gān。
譯文:夜已經深了,香爐裏的香早已燃盡,漏壺裏的水也將漏完。夜風輕柔卻也帶着點點寒意。
夜晚的春色美得令人難以入睡,只見花影隨着月亮的移動,悄悄地爬上了欄杆。