小 xiǎo 雪 xuě( 一 yī 作  可  止 zhǐ 詩 shī)
(唐táng) 清 qīng 江 jiāng
落  雪 xuě 臨 lín 風 fēng 不 bù 厭 yàn 看 
更  多 duō 還  恐 kǒng 蔽 bì 林 lín 巒 luán。
愁 chóu 人 rén 正 zhèng 在 zài 書 shū 窗 chuāng 下 xià
一 yī 片 piàn 飛 fēi 來 lái 一 yī 片 piàn 寒 hán。